Nghiên cứu này sử dụng phương pháp phần tử rời rạc để mô phỏng ứng xử chịu cắt của đất rời rạc. Đất rời rạc được lý tưởng hóa thành một tập hợp các hạt hình tròn, với kích thước các phần tử được tuân theo một quy luật cho trước. Khác với các nghiên cứu cổ điển khi bỏ qua bề rộng liên kết giữa các phần tử, trong nghiên cứu này, bề rộng liên kết được kể đến thông qua sức kháng lăn giữa các hạt có tương tác với nhau. Tiếp đó một chuỗi các thí nghiệm nén hai trục đã được tiến hành. Kết quả cho thấy rằng bề rộng vùng liên kết làm gia tăng đáng kể sức bền khác cắt của mẫu đất rời rạc. Ngoài ra, các đặc trưng cơ học khác như góc giãn nở (dilatancy angle), sự xoay của các phần tử đều bị ảnh hưởng bởi bề rộng vùng liên kết trong khi đó mô đun đàn hồi ban đầu hay hệ số poisson lại ít bị ảnh hưởng bởi giá trị này.