2020
DOI: 10.15408/sjie.v9i2.15404
|View full text |Cite
|
Sign up to set email alerts
|

Footwear Export Competitiveness of Indonesia and Vietnam

Abstract: This research investigates the primary constraint causing the low competitiveness of Indonesian footwear exports compared to Vietnam with new information from a number of the latest studies. This study uses Reveal Comparative Advantage (RCA) and the Trade Specialization Index (TSI). Differences in culture, economic structure, and firm rivalry all contribute to Indonesia's power competitiveness. This research adds a competitive advantage to study the factors that hamper the low competitiveness of Indonesian foo… Show more

Help me understand this report

Search citation statements

Order By: Relevance

Paper Sections

Select...
1
1
1
1

Citation Types

0
2
0
1

Year Published

2022
2022
2024
2024

Publication Types

Select...
4

Relationship

0
4

Authors

Journals

citations
Cited by 4 publications
(4 citation statements)
references
References 26 publications
0
2
0
1
Order By: Relevance
“…On the other hand, one o f the factors that affect the price level of footwear exports from Indonesia is uncertainty about the minimum wage for both regional and city/ regency, even tho ugh in the Indonesian footwear industry, wages contribute 40% to HPP (Harga Pokok Penjualan) (Yuyun & Pazli, 2017). According to data from the Indonesian Association of Associations (APRISINDO), the average wage of workers in Indonesia reaches US$ 179 per month, while the wages of workers in Tiongkok amount to US$ 159 per month, and Vietnam with a wage of US$ 95 per month (Abdulkadir et al , 2020). Furthermore, the problem of Indonesia's inability to meet the needs of footwear raw materials to carry out Indonesian production activities still has to import as much as 6 0% o f footwear raw materials in the form of leather and rubber.…”
Section: Resultsmentioning
confidence: 99%
“…On the other hand, one o f the factors that affect the price level of footwear exports from Indonesia is uncertainty about the minimum wage for both regional and city/ regency, even tho ugh in the Indonesian footwear industry, wages contribute 40% to HPP (Harga Pokok Penjualan) (Yuyun & Pazli, 2017). According to data from the Indonesian Association of Associations (APRISINDO), the average wage of workers in Indonesia reaches US$ 179 per month, while the wages of workers in Tiongkok amount to US$ 159 per month, and Vietnam with a wage of US$ 95 per month (Abdulkadir et al , 2020). Furthermore, the problem of Indonesia's inability to meet the needs of footwear raw materials to carry out Indonesian production activities still has to import as much as 6 0% o f footwear raw materials in the form of leather and rubber.…”
Section: Resultsmentioning
confidence: 99%
“…Từ đó, nhiều nghiên cứu đã sử dụng kim ngạch xuất khẩu như là một công cụ để đánh lợi thế so sánh hay hoặc dùng để đo lường NLCT của ngành XK [19][20][21][22] , hoặc có thể sử dụng chỉ tiêu tương tự để đánh giá NLCT xuất khẩu qua quy mô xuất khẩu là thị phần xuất khẩu [23][24][25][26] . Đến năm 1965, Balassa đã tiếp tục hoàn thiện cách đánh giá của 27 về NLCT và đưa ra chỉ số lợi thế so sánh biểu hiện RCA, được tính toán dựa trên giá trị xuất khẩu và đã thể hiện được một bức tranh rõ ràng về sự chuyên môn hóa của các quốc gia trong các mặt hàng cụ thể 4 , cho đến nay chỉ số này được dùng trong hầu hết các nghiên cứu cho việc đánh giá NLCT của ngành xuất khẩu [28][29][30][31] . Ngoài ra, tùy thuộc vào mục đích nghiên cứu, các tác giả có nhiều cách tiếp cận dưới nhiều lý thuyết khác nhau, từ đó có nhiều cách đánh giá khác nhau về NLCT, chẳng hạn như thông qua giá xuất khẩu 8,9,15 đánh giá qua khía cạnh công nghệ, nguồn lực của nhà xuất khẩu và thị hiếu, sở thích thay đổi của người tiêu dùng 7,32 ; đánh giá thông qua sức mạnh của thương mại nội ngành [33][34][35] hay thông qua mức độ hiện đại của công nghệ sản xuất [36][37][38] .…”
Section: Các Nghiên Cứu đáNh Giá Nlct Của Ngành Xuất Khẩuunclassified
“…Cultural differences impede communication and knowledge sharing between trading partners (Harms & Shuvalova, 2020;Query & Thompson, 2023). Business interactions with culturally distinct partners are frequently associated with increased expenses and challenges (Abdulkadir et al, 2020;Ichino, 2019).…”
Section: Cultural Distance and Tradementioning
confidence: 99%