Thương mại di động lần đầu tiên được đề cập vào tháng 11 năm 1997 tại Diễn đàn thương mại di động toàn cầu. Trải qua quá trình phát triển hơn 25 năm, thương mại di động đang tận dụng các lợi thế như dịch vụ dựa trên vị trí, tính năng quét mã vạch, thông báo đẩy để cải thiện trải nghiệm mua sắm của khách hàng, kết nối không gian ảo và thực. Từ đó, doanh nghiệp vừa và nhỏ có thể gia tăng hiệu quả hoạt động, phát triển các dịch vụ để đáp ứng tốt hơn nhu cầu của khách hàng. Nghiên cứu này nhằm làm sáng tỏ các yếu tố ảnh hưởng đến lựa chọn mô hình trong thương mại di động và sau đó đánh giá, xếp hạng các yếu tố này sử dụng phương pháp phân tích thứ bậc (AHP). AHP là một phương pháp quyết định đa tiêu chí sử dụng cấu trúc theo cặp so sánh. Việc xác định các tiêu chí là một cân nhắc quan trọng nhằm xác định mô hình thương mại di động phù hợp với doanh nghiệp vừa và nhỏ tại Việt Nam. Kết quả nghiên cứu cho thấy thứ tự ưu tiên khi doanh nghiệp vừa và nhỏ quyết định lựa chọn mô hình thương mại di động tại Việt Nam là WC2C - WC2 - WB2C - WB2B. Từ đó, nhóm tác giả hàm ý ba khuyến nghị: (1) - Xây dựng định hướng chiến lược phát triển, (2) - Nâng cao sự sẵn sàng ứng dụng TMDĐ, (3) - Tối ưu hóa quy trình thanh toán trên thiết bị di động.